Translate
Thứ Tư, 18 tháng 12, 2013
Thơ cho người xa vời vợi
đông về buồn lắm người ơi
lỡ tay làm mất một trời trăng sao
ừ thì người ta làm cao
mặc kệ mình cứ chiêm bao ai cười
chia tay vẫn thấy nhớ người
buồn trong thơ dại một đời lênh đênh
xa nhau là hết nợ duyên
dặn mình thôi nhé gắng quên cho rồi
ghét ghê từ dạo quen người
ỡm ờ người cứ nửa vời tiến lui
trêu tình người chắc thấy vui
ba chìm bảy nỗi đầy vơi theo người
cám ơn người đến trong đời
ghen tuông vớ vẩn bị người mắng luôn
bây giờ học được chút khôn
kéo cao cổ áo mà trông ngóng người
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)