chưa đến 10 năm đã ngậm ngùi
đồi tây gió đếm bước lang thang
bông mây trắng cả thềm sông núi
đâu dám thành mưa nuốt lệ đời
chưa tới 10 năm đã nghẹn lời
đồi đông xuân hạ đến thu rơi
mây xám lấm hồn xanh bạc thếch
thiên đường biến mất ngậm buồn hiu