Translate

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

Bài vĩnh biệt


làm sương trên đỉnh phù vân
 nghe câu kinh Phật cho tâm quên người
 nào hay vẫn thấy rối bời
 nên kinh trốn mất giữa trời bao la

 làm mưa trong cuộc phong ba
ngày đêm cầu khẩn tình xa hóa gần
 ngờ đâu bụi lấm chân trần
 áo hoa xếp lại lạnh dần ước mơ

 làm trăm cuộn chỉ ươm tơ
để em dệt trọn bài thơ xuân thì
cuối cùng không hẹn mà đi
buồn không trước lúc chia ly não nề

 xin tròn hết những cơn mê
ru anh chín mộng ước thề trăm năm
 ru thêm một chuỗi ăn năn
 ru người với những xa xăm hẹn hò

 còn chiếc lá rụng ơ hờ
cuốn theo chiều gió đợi chờ tình quân
 hay đâu giấc mộng thanh xuân
tan trong nước mắt nguyệt cầm lẻ loi

 làm thêm chiếc bánh ngọt bùi
 anh cắn một miếng ngậm ngùi với em
 chút gì đáng nhớ hãy quên
 coi như em đã bình yên cuối trời