khuya nay em hứng những hơi sương
dấu vào trong đó mấy cọng thương
gió ơi! năn nỉ dùm em với
Người ở phương kia bớt giận hờn
có những cơn mưa buổi cuối ngày
đang làm ướt vội tóc mây bay
trên nẻo đường đi người có thấy
mưa rót trên môi những giọt đầy
Người ở một mình chắc đã quen
những hôm chợt nhớ để rồi quên
hôm nay Người có đi vớt mộng
nhặt dùm em mấy sợi lênh đênh
chưa có khi nào dám gọi Anh
một tiếng Yêu thôi rất ngại ngần
nhưng mà tim óc dường như đã
tặng hết cho Người có biết không?
nhớ thương chưa đến trong tầm tay
đã rơi tơi tả theo mưa bay
mai kia rồi sẽ thành tro bụi
còn mỗi tâm tình ngắc ngoải đây
em ở một bên? gần thật gần
trong làn khói thuốc mỗi lần mơ
và trên thùng rác còn sợi tóc
đừng vất nghe Người giữ chút thơ