Cùng viết: Tony & Rainy
HỒI CUỐI: 45 NĂM SAU
Hôm nay ngày 26/12/2057.
45 năm trôi qua, từ ngày huynh đệ họ kết nghĩa
Đât nước Việt Nam đã đổi thay, ở làng quê những thửa ruộng xanh
non kéo dài đến tận chân trời, ở những cao nguyên đất đỏ là các trang
trại cà phê những nông trường chè kế tiếp nhau, vùng trung du và đồng
bằng là những vườn trái cây bốn mùa sai quả, liên kết với những vùng
nông nghiệp là những nhà máy chế biến nông sản áp dụng kỷ thuật hiện
đại nhất của thế giới, sản phẩm làm ra không kịp theo đơn đặt hàng của
các nước Âu Châu và Mỹ Châu, sở dĩ có kết quả đáng mừng như vậy là nhờ
nhiệt huyết của các Tiến sĩ Sinh Hóa của Việt Nam sau một thời gian du
học họ đã đem thành tựu của khoa học về áp dụng cho quê hương thân yêu.
Những người trẻ tuổi họ về tận những vùng xa xôi nâng cao tầm hiểu
biết của những đồng bào vùng sâu vùng xa rằng đừng thấy cái lợi trước
mắt mà quên cái hại lâu dài về sau. Cuộc cách mạng dân trí đã thành
công, những loại phân bón an toàn đã ngự trị khắp ruộng đồng đất nước,
tỷ lệ ung thư của Việt Nam vào hàng thấp nhất của thế giới. Những con
đường rải nhựa thẳng băng rộng thênh thang nối liền nông thôn với thành
thị, miền núi với miền xuôi. Các nhà máy công nghiệp có nhiệm vụ xử lý
chất thải ngay trong quá trình tạo ra sản phẩm, chu kỳ kín nầy bảo đảm
cho bầu không khí trong lành ngự trị ở mọi nơi. Ngoài hai nhà máy điện
nguyên tử ở Bình thuận, Việt Nam còn xây dựng thêm hai nhà máy điện
nguyên tử ở phía Bắc đặc biệt quá trình sản xuất vả xử lý chất thải
được bảo đảm an toàn cao, nhà máy điện nguyên tử sẽ sản xuất năng
lượng điện tương đối rẻ và sạch so với các nhà máy sản xuất điện khác,
ít gây ô nhiễm môi trường hơn các nhà máy nhiệt điện đốt than hay khí
thiên nhiên.
Và đặc biệt Việt Nam có nhà sản xuất vũ khí hạt nhân từ
năm 2030, mặc dù nhà nước Việt Nam tuyên bố chỉ dùng trong mục đích
hòa bình và tự vệ nhưng thế giới và các nước láng giềng đã có một cái
nhìn nể nang khi đọc hai tiếng Việt Nam trong các cuộc họp hành quốc
tế. Học hỏi kinh nghiệm từ Nhật bản, người dân Việt Nam đã có lối ứng
xử văn minh và tinh thần tự trọng. Nạn trộm cắp đã chấm dứt từ năm
2020, đời sống được nâng cao, tầng lớp nghèo và thiếu ăn vĩnh viễn biến
mất.
Ngày nầy tại đảo Cát Vàng .
Bác sĩ Trần Tuấn đã về hưu , cư ngụ một biệt thự nhỏ ở Cù Lao Ré
nhưng hôm nay ông và phu nhân Trương Thúy Bình ghé ra đảo để mừng cháu
nội trai vừa nhận một học bỗng du học Úc Châu, khác với 45 năm trước
mỗi ngày có có hai chuyến tàu cao tốc từ Cù Lao Ré ra quần đảo Cát Vàng
và ngược lại, 130 đảo trong chuổi quần đảo nầy đều cắm cờ Việt Nam từ
đêm lịch sử dành đảo đó, bước lên đảo Cát Vàng, ông và vợ bồi hồi khôn
tả, chiến tranh đã ngủ yên gần 50 năm, trong mắt ông dĩ vãng như mới
hôm qua, ông nhìn màu cờ bay trong gió đã có nhiều người đã ngã xuống
để có lá cờ bay ngạo nghễ với biển trời hôm nay. Ông nói với vợ:
- Mình qua thăm nghĩa trang rồi hãy về ghé nhà thằng Hai.
Bà
gật đầu, họ ghé tạt nghĩa trang, thắp nhang cho các anh hùng tử sĩ,
trong đó có mộ con chí anh hùng năm xưa. Có ai đã đến trước họ thắp
nhang cho những mộ phần , những cây nhang đã cháy hơn một nửa và trên
mộ Hoàng Vân Thanh nữ có một bó hoa Forget me not màu tím tươi. Rưng
rưng, bà nói:
- Không biết ai đã đến trước mình đặt bó hoa nầy: Thanh Vân, Tony công tử hay Rainy thư sinh.
Ông trả lời :
-
Nếu là Tony thì đã có một bó hoa nơi mộ con Chí, Có lẽ là Thanh Vân
hay Rainy, không biết bây giờ họ ra sao? đã có gia đình, đã ấm êm trong
hạnh phúc hay vẫn còn phiêu bạt giang hồ.
Bà gật đầu:
- Ừ!
không biết bây giờ họ ra sao? mà lâu quá không thấy họ ghé thăm đảo.
Hơn bốn chục năm rồi còn gì? đúng là những anh hùng không màng danh
lợi.
Ông cải lại:
-Tony công tử là anh hùng, còn Rainy tệ hơn
người bình thường, trong lúc người ta chiến đấu, y ngủ thẳng từ đầu hôm
tới sáng, may có xác Hoàng Vân cô nương che, nếu không bọn Hải tặc cho
một phát là tiêu đời.
Hai ông bà thắp nén nhang ở mộ cuối cùng xong lững thững đi.
Ngày nầy ở Ngọc Linh Sơn
Gia đình Tony lão gia mở tiệc mừng người cháu nội tốt nghiệp đạo
diễn Trường cao đẳng quốc gia Louis-Lumière. Ngoài ra , người cháu nầy
còn lấy thêm một bằng đạo diễn IUP ở một trường đại học tư khác của
nước Pháp. Với con mắt của một nghệ sĩ, y nhìn phong cảnh chung quanh
và trằm trồ:
- Ông bà nội định cư nơi đây thật lý tưởng, dưới chân
núi là những thửa ruộng xanh rì, rồi đến những vồng đất trồng ngũ cốc ,
kế đến là những nương chè, khi bắt đầu thấy những dây Sâm Ngọc Linh là
con biết càng gần đến ngôi nhà yêu dấu.
Tony lão gia cười khà:
- Con định làm việc ở đâu?
-
Có lẽ môi trường thích hợp là Sài Gòn. Nhưng tuần tới con sẽ ra quần
đảo Cát Vàng, con muốn thước phim đầu tay là để tặng Ông Nội và những
người đã hy sinh cuộc sống để dành lại giang sơn gấm vóc từ tay bọn Hải
tặc.
- Đúng là cháu ngoan của ông.
Chàng trai lấy giấy bút ghi chép:
- Mà Ông Nội phải kể đầy đủ cho con nghen, không được khiêm tốn cắt bớt những chi tiết hào hùng của Tony công tử ngày xưa đó.
Hai
ông cháu bắt đầu hí hoáy làm việc, ông kể cháu ghi, thỉnh thoảng có gì
khúc mắt thì chàng gát bút hỏi và ông lại giải đáp tận tình, ở lứa
tuổi 90 ông vẫn còn minh mẫn, quắc thước không biết nhờ dược thảo của
đất trời hay vì trận chiến lịch sử ấy là một dấu ấn không thể nào quên,
ông đã lãnh đạo những ngư dân tay trắng vũ khí duy nhất là lòng yêu
nước để đấu lại một lực lượng khổng lồ với đầy đủ phương tiện hiện đại
đông gấp mấy lần và đã thắng.
Ông đã kể xong, chàng thanh niên chưa muốn ngừng, tinh quái hỏi tiếp:
-
Lúc đó, bà sát cánh chiến đấu bên ông phải không? và tình yêu bắt đầu
khi cuộc chiến kết thúc, hay vì yêu ông bà trở thành chiến sĩ .
Ông lắc đầu:
- Không bà của con chỉ đạo từ xa, còn sát cánh với ông là một vị nghĩa đệ xinh xắn.
Người con trai cả của ông ngạc nhiên:
- Ủa, sao không thấy chú ấy đến nhà mình chơi.
Ông giải thích:
-
Nghĩa đệ tính tình kỳ quặc lắm, y rất hận nữ nhân, ngoài ta y không
giao du với ai cả y hẹn 45 năm sau mới gặp lại ở Đồi Hoàng Hoa.
Mọi người đều ngạc nhiên:
- Có chuyện lạ đời vậy sao?
Ông trả lời từ tốn:
- Y vóc dáng thanh tú như nữ nhân, có răng khểnh, môi đỏ, mắt một mí với rèm mi dài, rất dài...
Hồng Ngọc lão mẫu bĩu môi:
- Nói đại là con gái giả trai đi khéo ỡm ờ.
Cả nhà lại ngạc nhiên, người ngạc nhiên nhất là Tony lão gia.
- A! bà nội biết bồ nhí của ông.
Ông cũng xoắn lấy bà:
- Sao bà biết?
Bà lại chu môi rất dễ thương:
- Sao lại không biết, cứ nhìn ánh mắt đắm đuối khi nhìn ông là biết liền, mà dại gì nói cho mất ?
Cánh đàn ông vui vẻ hẳn lên:
- Hay quá, ông Nội có bồ nhí.
Những
người phụ nữ lo cơm nước dưới bếp nghe hai tiếng bồ nhí thì thất kinh,
lật đật chạy lên hỏi han bà và hỏi thăm dung nhan bồ nhí, để vừa lòng
nữ chủ nhân họ kết tội kẻ vắng mặt:
- Mấy người có răng khểnh đáo để lắm, họ quyến rũ đàn ông như phù thủy. Má lúm đồng tiền mới thật thà như cô tiên.
Hồng Ngọc lão bà rất vừa ý với đám con cháu nữ, bà rất tự hào về cái lúm đồng tiền duyên dáng của mình.
Tony lão gia bâng khuâng, ông lẩm bẩm:
- Đúng rồi, tiểu đệ là con gái mà sao ta không nghĩ ra.
Chàng đạo diễn tương lai phóng khoáng:
- Kiểu nầy phải dẫn ông đi gặp bồ nhí kẻo ông bị tương tư, bệnh nầy khó trị lắm.
Ông bấm đốt ngón tay:
- Để coi, ngày chia tay là 12/7/2013 vậy còn 7 tháng mười sáu ngày nữa là đúng hẹn huynh đệ ta gặp nhau.
Bà nói :
- Ừ để may áo mới cho ông gặp người xưa.
Hồng
Ngọc lão mẫu thấy chạnh lòng, bà đã chiến thắng tất cả những người nữ
trong đời ông, đã hạnh phúc với Tony lão gia mấy chục năm, đã có con
ngoan, rễ quý, dâu hiền, cháu hiếu thảo, bà đã được rất nhiều nhưng
trong tâm hồn ông cô tiểu thư kiều mỵ năm xưa không còn nữa, hình như từ
lâu rồi ông cũng quên mất tiếng em yêu để gọi bà, còn người nữ đó
trong trí nhớ ông vẫn là bông hoa chưa tàn, là vạt nắng mãi mãi còn
xuân.,
Trong lúc đợi cơm, Tony lão gia ngã mình lên trường kỷ mơ mộng, ông chặc lưỡi :
-
Tại sao ta không nghĩ ra? nàng là nữ nên mới ghét nữ nhân, vì nàng sợ
trong cuộc chạy đua dành trái tim ta nàng mất phần hi hi... Khi ta và
nàng đi thuyền ra đảo thăm dò Hải tặc, thấy con cá chuồn bay lên nàng
chụp hụt và cười khanh khách, ta đã nói:
- Tiểu đệ có nụ cười xinh quá, nếu là nữ khối chàng trồng cây si.
- Còn huynh thì sao?
Ta đã đùa:
- Huynh trồng cây si đầu tiên.
Nàng hờn dỗi thật đáng yêu:
- Tiểu đệ ghét nữ nhân sao huynh cứ bắt đệ giống họ, thật là xấu hổ.
Ôi! nàng thật tinh quái, dám phỉnh ta trong bao nhiêu năm? Vài tháng
nữa gặp nhau biết tay ta. Ông định bụng, khi gặp nhau trong lúc nói
chuyện sẽ xuất kỳ bất ý hôn nàng một phát rồi vờ giận nàng :
- Ồ! đệ là nữ nhân vậy mà đệ dám lừa huynh hừm! hừm!
Trong lúc ông đang mơ mộng, thì con bé cháu ngoại chạy vào kiện cáo:
- Ông Ngoại ơi! chị Ba nói má lúm là cô Tiên, răng khểnh là phù thủy.
Trong đại gia đình chỉ riêng nó là không giống bà ngoại, nó có một cái răng khểnh phía tay phải. Ông biện hộ dùm nó:
- Bậy nào răng khểnh là công chúa ngủ trong rừng 45 năm sau hoàng tử sẽ đánh thức nàng dậy.
- Công chúa hả ông?
- Ừ
Một lát sau, con bé chạy vào:
- Ông Ngoại ơi! con thắng rồi con đếm nhanh hơn chị Ba hai tiếng.
Ông mỉn cười chia vui với con bé, ông hiểu vì sao ông thương nó hơn những đứa khác vì nó có nụ cười rất giống Rainy, ông nói :
- Ông buồn ngủ quá ,cháu quạt cho ông nhé.
- Trời lạnh mà ông ngoại .
- Kệ trời, ông thấy nóng.
Và trong lúc con bé phe phẩy chiếc quạt nan ông như trở về cái đêm mùa
hạ, bề bộn giữa đống bản đồ tác chiến, có một người đã quạt cho ông.
Ông thiêm thiếp ngủ, trên môi vẫn hé nụ cười.
Ngày nầy ở đồi Hoàng Hoa
Nữ kỵ sĩ buông lỏng vó
câu nhưng vẫn ngồi trên mình ngựa ngắm cảnh vật chung quanh, đồi hoa đã
thay đổi, bên sắc vàng rực rỡ của Dã Quỳ đã có thêm sắc tím của hoa
Lưu Ly. Là do y, cứ mỗi năm, ngày nầy y lại đem vài nhánh hoa Lưu Ly
trồng, gặp môi trường thích hợp, giống hoa nảy lan nhanh chiếm một nửa
diện tích của đồi hoa vàng, nhưng lần nầy y không trồng thêm nữa, cây
kim phương vĩ ngày nào chứng kiến lễ kết nghĩa huynh đệ năm xưa đã trở
nên cằn cỗi, sắc hoa không còn thắm nhưng bên cạnh đó những cây con đã
mọc lên bắt đầu đơm hoa, những chùm hoa vàng chanh đong đưa theo gió
chiều...
Y hồi tưởng lại buổi tương ngộ của hai người, từ buổi chiều
đó, bắt đầu tình cảm mới mẻ đến trong y. Người đó đã từng nói :" Em
yêu" với nhiều người? - Chẳng sao cả. Người ấy đã từng" Hôn em" với
nhiều người? - Chẳng sao cả. Người ấy đã từng hứa:" Vẽ lông mày" cho
nhiều người? .- Cũng chẳng sao cả - Vì khi y còn trong nôi thì người đó
đã trưởng thành đã có mối tình thứ nhất trong đời. Y nghĩ đơn giản như
vậy và yên tâm xây đắp khung trời hoa mộng của mình. Nhưng y không
ngờ trong tình yêu còn có đau khổ, hạnh phúc của người nầy là bất hạnh
của người kia. Y đành rút lui để thế giới trăng sao cho người đến
trước. Mãi đến bây giờ y mới biết rằng : Người đó chẳng bao giờ là của
y, vĩnh viễn chẳng bao giờ... Mây đen kéo về trên bầu trời, vài hạt mưa
bắt đầu rơi, những giọt mưa trái tim rơi trên mặt y vỡ òa thành những
hạt nước mắt đau khổ. Sẽ không bao giờ y trở lại nơi đây nữa, hãy để
cho quá khứ yên ngủ, y dặn mình như vậy và thúc ngựa đi nhanh, y thầm
thì:
- Tony huynh, chúc huynh hạnh phúc mãi mãi.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
Nguồn :http://tailieu.vn/xem-tai-lieu/cac-the-tran-co-tuong-khai-cuoc.289332.html
http://vi.wikipedia.org/wiki/Ch%E1%BB%A7_ngh%C4%A9a_y%C3%AAu_n%C6%B0%E1%BB%9Bc
http://vi.wikipedia.org/wiki/Anh_h%C3%B9ng_d%C3%A2n_t%E1%BB%99c
.
http://vi.wikipedia.org/wiki/L%C3%BD_S%C6%A1n
http://toilyson.net/Tin-tuc/2384344/3/Hiem-la-toi-co-don-Ly-Son.html
http://lyson.gov.vn/lich-su-hinh-thanh-ly-son.html
http://laodong.com.vn/xa-hoi/tau-trung-quoc-dam-hong-tau-ca-ngu-dan-quang-ngai/117796.bld
http://giadinh.net.vn/xa-hoi/hiem-la-toi-co-don-ly-son-20121116050321174.htm
http://vi.wikipedia.org/wiki/Qu%E1%BA%A7n_%C4%91%E1%BA%A3o_Ho%C3%A0ng_Sa
http://www.truclamyentu.info/tlls_hoangsatruongsa/hoangsatruongsavietnam63.htm
http://biendong.tuoitre.vn/hoi-dap-ve-bien-dong/512960/Cac-cum-dao-chinh-tren-quan-dao-Hoang-Sa.html
http://vi.wikipedia.org/wiki/Qu%E1%BA%A7n_%C4%91%E1%BA%A3o_Ho%C3%A0ng_Sa
http://vovinamthainguyen.vn/?dnt=/view/post/&post=2017
http://vi.wikipedia.org/wiki/Th%C3%A0nh_C%C3%A1t_T%C6%B0_H%C3%A3n
http://www.yes24.vn/Zine/StyleShopping.aspx?BoardNo=3515
http://vi.wikipedia.org/wiki/Nam_ti%E1%BA%BFn
http://vi.wikipedia.org/wiki/Th%C3%A0nh_C%C3%A1t_T%C6%B0_H%C3%A3n
http://vi.wikipedia.org/wiki/Qu%E1%BA%A7n_%C4%91%E1%BA%A3o_Ho%C3%A0ng_Sa
Đồ Long Đao & Ỷ Thiên Kiếm của Kim Dung
Hết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét