Quê bây giờ thành Phố rồi anh
Những ngôi nhà cao che mất ruộng đồng
Những con đường bê tông dài ngoằn khủng khiếp
Tiếng nhạc dập dìu hàng quán thâu đêm
Quê bây giờ áo đầm xanh đỏ
Thôn nữ thơ ngây biến mất tự bao giờ
Quê bây giờ văn minh hết cỡ
Nên về chi cho chua xót nghẹn ngào
<
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét